“Vui vui làm sao được nghe tiếng Cha kêu mời, hân hoan tìm đến để dâng hiến trót tuổi xanh. Muốn sống cho Ngài và đem sức sống cho đời, cho con theo mãi để làm nhân chứng cho Ngài thôi.
Con không đến để làm theo ý con nhưng con xin dâng trọn đời cho Nước Trời. Như sáp biến tan cho đời thắp sáng, như chút muối men cho tình mến thắm, như tiếng ru êm cho đời nóng ấm cho tươi vui nụ cười.”
Theo vòng xoay của các sự kiện trong năm thì Mùa Dâng Hiến 2017 đang trở lại với Hội Dòng, với những hoa trái trong ngày tuyên khấn và những dấu ấn của dịp mừng Ngân - Kim Khánh khấn dòng. Cách riêng với chính con thì trong một khoảng lặng con nghe lại bài hát “Muối men cho đời” của nhạc sỹ Hồng Trần. Thế rồi tâm hồn con chợt quay về với kỷ niệm thời bé thơ của mình.
Thuở ấy, vào độ tuổi học cấp II, con tham gia sinh hoạt trong ca đoàn thiếu nhi của họ đạo. Một ngày nọ anh ca trưởng tập cho ca đoàn bài hát “Muối men cho đời”. Ôi bài hát hay quá, giai điệu lúc trầm lắng, lúc hân hoan, ca từ thì ý nghĩa. Dẫu lúc đó với suy nghĩ còn non dại con nào có hiểu hết ý nghĩa mà bài hát muốn chuyển tải. Con thích vì bài có những hình ảnh rất thực mà con vẫn được thấy hàng ngày. Đó là:
- Để có ánh sáng thì cây nến (sáp) phải chịu tan chảy
- Để có rượu nồng thì phải có chút men
- Để có một bữa ăn ngon, đậm đà thì phải có vị mặn của muối
- Để cho em bé say giấc ngủ thì rất cần đến lời hát ru
Và rồi con lại thấy hình ảnh: cây nến cháy, men nồng, muối mặn… trong Kinh Thánh được gợi lên để nói về cuộc đời dâng hiến cho Chúa. Con thích quá nên cứ ngâm nga và dần dần nó đi vào ý thức rồi cả tiềm thức của con lúc nào chẳng hay. Để rồi một ngày, vào thời điểm Chúa muốn, Ngài gọi con: “Hãy Theo Ta” (Mt 4,19). Tiếng mời gọi thật nhẹ nhàng và trìu mến dành cho một cô bé tuổi 15. Đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa, con cất cao câu hát “Vui vui làm sao được nghe tiếng Cha kêu mời, hân hoan tìm đến để dâng hiến trót tuổi xanh.”
Dòng thời gian lặng lẽ trôi, mới đó mà đã 17 năm ở trong nhà Chúa. Thật mầu nhiệm và cứ ngỡ như một giấc mơ. Và mỗi ngày con nói với Chúa ước nguyện của đời mình “Muốn sống cho Ngài và đem sức sống cho đời, cho con theo mãi để làm nhân chứng cho Ngài thôi.”
Lạy Chúa, dọc dài thời gian theo Chúa trên hành trình của người môn đệ, Chúa đã dạy con biết bao bài học qua những biến cố thăng trầm của cuộc sống. Vâng, con đã được va chạm với những con người mà tính tình chẳng ai giống ai. Con đã va vấp, té ngã nhiều lần để rồi con nghiệm ra chẳng có cái dại nào giống cái dại nào, nên Chúa mời gọi con hãy luôn luôn tập luyện sống khiêm nhường… Vâng, con đã đi qua được một quãng đường với ơn phù trợ của Thiên Chúa, Mẹ Maria và các Thánh. Hướng nhìn về phía trước với lời mời gọi hôm nao: “Hãy theo Thầy” (Mt 4,19) thì con lại lên đường dẫu biết phía trước có nhiều thách đố. Chẳng có người nào dám bảo đảm cho con, kể cả chính con. Con chỉ biết bám chặt lấy Chúa và cậy trông vào ơn thánh của Ngài. Vì kinh nghiệm trong quá khứ đã giúp con xác tín rằng:
- Những khi con yếu nhược thì Chúa thì thầm với con: “Ơn Ta đủ cho con, vì sức mạnh của Ta biểu lộ trong sự yếu đuối” (2Cr 12,9)
- Những khi con muốn chùn bước, lo sợ trước những hiểm nguy thì Chúa đã quả quyết “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ.” (Mt 14,27)
- Những khi con mệt mỏi chán chường thì Chúa mời gọi con “Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy.” (Ga 15,9)
Vâng, lạy Chúa, con cám ơn Chúa về tất cả, vì con tin rằng: “Thiên Chúa sẽ làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Ngài.” (Rm 8,28a) Khi nghĩ đến tình yêu Chúa dành cho con, con thực sự hạnh phúc vì biết rằng Chúa vẫn yêu con, một tình yêu thủy chung son sắt. Xin cho con quảng đại mở lòng mình ra để Chúa đổ đầy tình yêu của Ngài trên con, để con dám thưa với Chúa trong niềm xác tín rằng: “Con không đến để làm theo ý con nhưng con xin dâng trọn đời cho Nước Trời. Như sáp biến tan cho đời thắp sáng, như chút muối men cho tình mến thắm, như tiếng ru êm cho đời nóng ấm cho tươi vui nụ cười.”
Cat. Bích Nga